Giới thiệu truyện
Nhớ Mãi Không Quên
Năm đó vì mê sắc quá độ, đã cưỡng ép học sinh nghèo đang tạm trú trong nhà .
Trong căn phòng vẽ chật hẹp, đè nam sinh thân.
Quần áo xộc xệch, là vết đỏ…
Vừa nhục nhã, nhẫn nhịn.
Lâu ngày gặp , Dư Hoài Dự đám thiếu gia ăn chơi ở kinh thành vây quanh như vây trăng.
“Ai mà ngờ , trong tụi thì Dự là hỗn nhất, năm đó chú Dư còn đánh gãy liền ba cây gậy sắt mới tiễn lên máy bay, chạy về Cảng Thành dưỡng thương.”
“Này , Dự là vì vị hôn thê từ nhỏ của mới về Cảng Thành đấy. Haha, còn làm gia sư tại nhà cho mấy năm trời, thật sự thành ba .”
Về nữa, Dư Hoài Dự chặn trong phòng thay đồ, bóp lấy cổ , hôn đến mức các đầu ngón tay cũng run rẩy.
“Đồ cầm thú.”
Đối phương chẳng những giận, còn bật khẽ bên tai:
“Sao hả, giờ chỉ biết mà thôi ?”